Sự tích tên bà Tủng
Hồi
đó nhà tôi nhiều mèo lắm, có 2 mẹ mèo đẻ: mỗi năm 2 lứa/mẹ, mỗi lứa 3-4 con/mẹ.
Cho lũ con đi không kịp nên nhà có lúc lên đến 13 đứa. Vui mà đau đầu lắm.
Có
mấy năm liền lũ mèo mắc căn bệnh kiết lị rất khó chữa vào dịp tháng Giêng ẩm ướt
nồm. Nhiều em đã chuyển kiếp ngay sau sân nhà 41 Đường T. Thế rồi 1 thú y viên
bày cách chữa dùng thuộc tiêm khi chúng bị ốm.
Bà
mẹ thì học ngành ‘sáng cấy - chiều gặt’ nhưng cũng liều mua 1 cái xi lanh và
thuốc về tự tiêm. Em mèo choai gầy yếu bị chị Hương (Xì) đưa ra sau nhà giữ chặt
cho bà mẹ tiêm. Chọc kim tiêm vào cổ xong bắt đầu bơm thuốc thì ôi thôi thuốc
phun ra bên kia cổ ra ngoài: kim tiêm đã chọc thủng cổ mèo choai.
Xì
phá lên cười giòn giã, cười bật ra từ sự bất ngờ trong nỗi đau đớn của mèo
choai. Còn bà mẹ thì rút kim ra chọc lại. Khổ thân mèo choai đau quá bị mấy lần
chọc kim vào cổ trong sự cố gắng của bà mẹ mà còn phải chịu đựng tiếng cười tàn
nhẫn của Xì.
Từ
đó trong nhà có thêm tên mới: bà Tủng (tiêm thủng cổ mèo).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét