Dạo
này ông Tỏn hàng ngày 3 lần lên “bà Tâng - Tầng 3” đưa cụ Tôn xuống ăn cơm ở tầng
1. Cụ (trộm vía) dạo này khỏe, da mặt trắng hồng, ngủ ngày 4 lần (tối-sáng-trưa-chiều),
ăn 4 lần (sáng-trưa-chiều- tối) nên cả nhà cũng khỏe theo, đưa cái gì lên cũng ăn
hết (ngoài 3 bữa chính ở bàn ăn tầng 1), uống mỗi ngày 1,5 lít nước… Cụ theo dõi
radio hàng ngày, lo nhất là tình hình bão mấy hôm nay đang sắp vào miền Nam, lo
sốt ruột không ngủ được. Đúng là cụ lo cho cả nước, còn hơn cả lãnh đạo!!!
Cụ
bảo: “Mỗi cái tai trời chưa cho điếc hẳn để sống lâu, mũi thì ngồi ở tầng 3 mà
hàng xóm (cách 2 nhà) nấu gì cũng biết”. Mắt thì khỏi phải nói, 91 tuổi mà vẫn
nhìn thấu qua tận hồ bơi trước nhà. Nói chuyện cụ đoán qua nhìn miệng “hơi bị
giỏi”. “Cơ bản” đúng - khoảng 30%. Món sở trường có thương hiệu vẫn là bóc bưởi
(bóc đẹp, rất nhanh), tung hạt lạc lên miệng (nay hơi kém hơn tí vì có vẻ không
thích ăn lạc rang). Hôm nào bà Tủng mua bánh lá (bánh tẻ) thì nhoáy cái đã xơi xong
1 cái. Nếu mua bánh đúc lạc về thì cụ thích nhất, bánh đúc lạc chấm tương ăn cứ
như hồi còn trẻ cụ được ăn ở quê ấy. Ăn kiểu sướng cả khuôn mặt: mắt sáng lên ánh
vui, mồm nhai cứ cuốn vào, đầu gật gật nghiêng nghiêng khoái chí… (khó tả quá,
hôhô).
Ông
Tỏn thấy dạo này khi vào thang máy cụ Tôn thích soi gương rồi lại hát ư ử. Khi đến
tầng, thang máy mở mà cụ cứ như quên, phải nhắc mới chịu ra, lại luôn miệng: “Nhanh
dầ, nhanh dứa”. Mãi gần 1 tháng ông Tỏn mới xác định được âm điệu bài hát của cụ
Tôn như sau:
“Ứ
- ự - ừ - ư - ử
Ử
- ừ - ư - ứ - ư
Ư -
ư - ừ - ư - ứ
Ư -
ư - ư - ứ - ừ”
Thế
là ông Tỏn vận dụng phương pháp kiểm chứng để xem cụ hát bài gì. Trong lúc chờ
cơm ông Tỏn hỏi: “Hồi xưa cụ cưới tháng nào?” Cụ nhìn mồm ông Tỏn rồi cười đáp:
“Năm 1935 Ất Tỵ”. Bà Tủng cười: “Sao mới đẻ mà lại cưới được? Đẻ năm 1935 Ất Tỵ,
còn ông ấy hỏi cưới khi nào?” Cụ nói: “Ứ trời, thằng đó cưới 1956”. Thì ra lúc
đó cũng 21 tuổi rồi. Ông Tỏn lại hỏi: “Thế cưới tháng mấy?”. Cụ đáp: “Cưới tháng
1, chết cũng tháng 1”. Bà Tủng bảo tháng 1 là đọc theo kiểu các cụ: Một - Chạp
- Giêng - Hai… Như vậy là cụ cưới tháng 11 âm lịch năm 1956, cách Tết gần 2 tháng.
Vậy là ông Tỏn đoán được có thể bài hát của cụ gắn với hồi còn yêu nhau và chuẩn
bị cưới, chắc là có liên quan loài hoa nào đó ở quê. Cứ thế ông Tỏn hỏi về hoa ở
quê, cụ Tôn xác định ngay hoa cải mùa đông đẹp. Hỏi hoa trồng ở đâu, Cụ nói: “Dọc
theo bờ sông nhiều ta trồng cải nhiều hoa vàng lắm”. Mắt cụ sáng lên như cái hồi
2 người yêu nhau thường ra bến sông thấy hoa cải vàng vậy. Lần theo cách đó, ông
Tỏn xác định bằng “phương pháp khoa học có kiểm chứng” hẳn hoi ca từ bài hát như
sau:
Ứ - ự - ừ - ư - ử Có
một mùa hoa cải
Ử - ừ - ư - ứ - ư Nở vàng bên bến sông
Ư - ư - ừ - ư - ứ Em
đang thì con gái
Ư - ư - ư - ứ - ừ Anh
xui em lấy chồng
Thì
ra cụ đang hát tình ca từ thời yêu cụ ông (hay cụ nào đó) từ gần 70 năm trước.
Viết
nhân sắp giỗ cụ Thiết (29 tháng 11) – chồng cụ Tôn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét