Có 1 món ăn cả nhà được biết sau khi đi chơi ở Hòa Bình: quả lặc lày (hay mướp Mường) luộc. Sau đó ở chợ đầu gần nhà cũng có bán, thế là bà Tủng thường mua về luộc ăn. Một hôm bà Tủng khi ăn quả lạc lày luộc thì bỗng từ trong quả phụt bắn ra một tia nước. Mọi người đang ngơ ngác thì hiểu ra khi luộc, nước bên trong quả được tụ lại, khi cắn một nửa thì nó bị sức ép phụt ra ở cuối nửa kia ra ngoài. Chỉ cần cắn nhanh và ngậm chặt phần bên trong thì áp lực nước phụt ra sẽ mạnh. Thế là tranh nhau bắt chước ‘cắn - phụt’ để bàn ăn có thêm những trận cười tung tóe. Từ đó món lạc lày luộc được gọi tên là món ‘quả phụt’.
‘Quả
phụt’ thành món ăn ngon, sạch thường xuyên trong các bữa ăn gia đình. Mỗi bữa ăn
có ‘quả phụt’ là những tràng cười về các kiểu kỉ lục phụt giữa Téng và Tủn: phụt
xa nhất, phụt cao nhất, phụt qua đầu chó Bi,...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét