Thứ Tư, tháng 1 29, 2025

Trường Đại học Nông nghiệp I Hà Nội


Tôi tạm để đây một số hình ảnh để cho tên một trang chính, sau đó sẽ viết kĩ hơn thành bài

Nhà A2, Kí túc xá nam trường Đại học Nông nghiệp I, nơi lần đầu tiên tôi ngủ ở trường vào 12-1975

Nhà A2, Kí túc xá nam - nơi ở năm thứ nhất ĐH



Giảng đường học của 2 lớp KT20A và KT20B học chung tại CLB Cán bộ. Hai giảng đường lớn đủ cho 120 sinh viên là Giảng đường 8 hoặc Giảng đường 5

Chủ Nhật, tháng 1 26, 2025

Quân khu 9: Những kỉ niệm với Bác sĩ Lê Văn Tiệc

Thân tặng Bác sĩ Lê Văn Tiệc và Bác sĩ Ngô Thị Bình

 

Như đã viết trong các bài ở trước, chúng tôi gặp Bác sĩ-Thiếu úy Lê Văn Tiệc ở doanh trại thôn Văn Minh, xã Cam Thượng huyện Ba Vì, Hà Nội. Kỉ niệm hôm gặp là trận “mất cơm” của nhóm ĐH Y Hà Nội mới chuyển từ ở trọ nhà dân vào doanh trại. Chúng tôi hôm ấy đã chuyển lại cho nhóm này một mâm cơm “nhận dư” do các bạn đi vắng[1]. Rồi chuyện trên chuyến tàu đi Nam, đến ga Đồng Hới gặp nhóm người tiễn có vợ chú lính mang bầu sắp sinh, sau mới biết đấy là vợ anh Tiệc[2]. Rồi khi vào trạm khách T82 QK 9, Tiệc nói cho chúng tôi biết anh sẽ “bí mật” về quê trong khi chờ phân công công tác. Những ngày cùng ở T82, anh đã cho tôi tờ giấy anh chép bài “Văn tế sĩ quan chợ Mía” nghe nói của tác giả Nguyễn Quang Lập (người có Blog Quê Choa xưng Bọ Lập khá nổi tiếng). Cái đáng nhớ là Tiệc ghi trên tờ giấy vẫn còn lưu một đoạn Biên bản họp Lớp Y khoa thảo luận về dự thảo Hiến pháp sửa đổi 1980. Tôi đã giữ tờ giấy này mấy mươi năm. Vào năm 2022, khi lục lại các tư liệu còn lại, tôi đã tìm được và sau đó đã trả lại tận tay cho anh – người chủ cũ.

Thứ Tư, tháng 1 22, 2025

Cục Kinh tế QK 9: Chúng tôi được thăng quân hàm trung úy


Vào ngày 1/11/1982, chúng tôi – số sĩ quan-kĩ sư vào Cục Kinh tế QK9 từ năm 1981 đều được thăng quân hàm từ thiếu úy lên trung úy. Quyết định do Thượng tá Nguyễn Văn Bảy (Bảy Sa) kí thay Cục trưởng (xem ảnh). Tuy nhiên tôi không nhớ gì về buổi thăng quân hàm niên hạn[1]: có liên hoan hay nghi lễ gì không? Khi trao thế nào?... Chỉ biết chắc là từ hồi đó mỗi người được phát bộ quần áo sĩ quan vải pho màu nâu, có cả áo đi mưa sĩ quan và cả cái màn tuyn màu xanh (tôi vẫn còn giữ đến ngày nay). Tất nhiên là lương tăng thêm 10đ/tháng.

Quyết định thăng quân hàm 

Chủ Nhật, tháng 1 12, 2025

Ba chuyện từ trải nghiệm du lịch đáng suy ngẫm

  

Hành trình hơn 10 năm đi du lịch nước ngoài cùng “bà lão” và bạn bè, thấy “thiên hạ” nhiều cái hay và cũng nhiều cái chưa hay. Đành rằng ở đâu cũng có những tinh túy, nhưng cạnh đó là những thứ cũng tầm thường thôi. Điều quan trọng là ta được “thẩm” những tinh túy qua sự cảm nhận để chiêm nghiệm các giá trị cuộc sống…

Ba mẩu chuyện dưới đây không phải là cái ta muốn trong những chuyến đi, nhưng đáng suy ngẫm.

Thứ Bảy, tháng 1 11, 2025

Cục Kinh tế QK9: Câu chuyện quen các nữ sinh ĐH Cần Thơ

 

Trong thời gian ở Cục Kinh tế QK9, một hoạt động không thể không kể đến là chúng tôi đã quen thuộc với nhóm bạn nữ sinh viên ĐH Cần Thơ. Có thể nói các nữ sinh khi đó đã giúp chúng tôi có được những khoảnh khắc khởi đầu của những chàng trai trí thức mới ra trường hoa lãng mạn. Chúng tôi đã có được những tình cảm trong sáng, lành mạnh, vô tư, vui tươi còn giữ mãi trong ký ức một thời. Thêm nữa, hình tượng hóa người chiến binh – nữ sinh trong một thời trang học nước nhà những năm chiến tranh ác vừa qua ít đau đớn tâm hồn thanh niên thời đó qua thơ văn, những bài hát… cũng mang theo năm tháng những giấc mơ ước lý tưởng hóa cuộc sống còn gian khó. Trong mối quan hệ quen biết đó cũng có những kết quả rực rỡ là một số mối tình phát triển đi đến những đám cưới đẹp như giấc mơ của người lính năm ấy.

Thứ Sáu, tháng 1 10, 2025

Cụ Tổn minh mẫn

Dạo này cụ Tổn khá ổn, lại tỏ ra rất minh mẫn (trộm vía). Mỗi khi ông Tỏn lên “bà tâng” đón cụ xuống ăn (3 lần trong ngày), cụ đều có một “hoạt động” đáng chú ý. Về cơ bản, cụ biết sắp đến giờ ăn thì chuẩn bị cái gì mang xuống (như túi rác để vỏ hoa quả, cái phích nước đem xuống để thêm nước mới…). Có khi lên thấy cụ đang áp cái radio vào tai, hỏi cụ đang nghe gì, cụ như điếc luôn. Radio đang phát sóng một đài tiếng Anh mà cụ cứ nghe như đang nghe “Chuyện cảnh giác” mỗi tối thứ 7 hàng tuần.

Nhưng mỗi khi ra khỏi thang máy tầng 1 là cụ phản ứng tức thì với những gì cụ nhìn thấy, chẳng hạn:

-       “Hấn lại đi mô rồi âng?” khi cụ không thấy bà Tủng và xe máy ở ngoài sân.

-       “Mèo hôm nay không vào đón bà à?” khi thấy con Domben nằm trên xe máy của bà Tủng.

-       “Mi dạy, mi dạy cho bà đi” là nói con Domben ra đón cụ, cứ đan qua đan lại quấn lấy chân cụ không cho cụ bước. Từ “dạy” ở đây là từ ở quê cụ thời còn bé nghĩa là “tránh ra”, nay chắc không còn ai nhớ và dùng nữa.

-       “Nắng rứa mà bọn hấn cũng đu à?” khi thấy các cháu đang chơi xích đu và các trò bên công viên trước nhà.

-       “Bánh đúc chấm tương ngon quá, thấy đã dỏ dãi” khi thấy bà Tủng đang cắt một miếng bánh đúc ra đĩa cho cụ, mắt cụ sáng ra.

-       

Khi xuống thấy bà Tủng đang lấy rau ra đĩa, cụ nói luôn: “Giá xào ngon lắm đây” hay “Hôm nay bố có món cá ngon” khi thấy con cá sặc đang áp chảo trên bếp. Đại loại nhìn và nhận xét rất là “phản ứng cực nhanh”.

Một hôm, vừa nhìn thấy đĩa rau sống có mấy lát vả (bà Tủng đi Huế mang về), cụ nói ngay: “Quả vả à con. Lòng vả cũng như lòng sung/Một trăm con lợn cũng chung cỗ lòng”. 

Một hôm khác, bà Tủng mua gà về luộc, vừa thấy cái chân gà cụ nói: “thứ nhất kê ba, thứ nhì chà choạc” rồi giải thích luôn rất rõ ràng thế nào là “kê ba”, thế nào là “chà choạc” bằng những ngón tay của cụ (xem ảnh). Lại còn giải thích những trường hợp xấu nhất, xấu vừa… khi nhìn chân gà luộc.

 

Ảnh trái là nghĩa "chà choạc" ảnh trên bên phải
là "kê ba", dưới là chân gà "cực xấu"

Kiểu “phản ứng cực nhanh” ấy sao mấy mươi năm ở với cụ chúng tôi không nhận thấy nhỉ? Hay mới phát triển gần đây, nhất là sau cú ốm nặng của cụ hồi tháng 7? Hay đi thang máy mà đã tạo ra trong cụ “năng lượng siêu nhiên” nào đó mà trước nay cụ không dùng thang máy nên không được “phát tiết” ra?

Nhưng món “nặng tai” thì có lẽ sắp được như ước muốn của cụ (một hôm cụ nói giá mà tai điếc luôn thì được sống lâu). Ông Tỏn nói: “Lại sắp đến Tết rồi cụ ơi”. Cụ nhìn ngơ ngác: “Người ta chết có số”. Rồi cụ nhìn lơ đãng xa xăm. Cụ nghe từ “Tết” lại tưởng nhầm ra “chết”, haha.

 

 

Chủ Nhật, tháng 1 05, 2025

Những chuyện dễ gì bắt chước được (Chuyện 4)

Lại câu chuyện về anh Đ. 

Những ngày chờ thi tốt nghiệp Đại học, anh Nguyễn Mạnh Đ. hôm nào cũng đi cái xe đạp lọc cọc vào các làng quanh trường để lân la trò chuyện với dân. Anh có tài nói chuyện nên đi gặp dân kể vài chuyện bộ đội đánh nhau thì dân mê tít, cứ gọi là uống trà, hút thuốc lào thoải mái, có khi còn được bữa ăn miễn phí…

Những chuyện dễ gì bắt chước được (Chuyện 3)

  

Lại một lần khác tôi nghe anh Nguyễn Mạnh Đ. kể chuyện sau đây khi chúng tôi đang chuẩn bị Báo cáo tốt nghiệp Đại học.

Khi anh Đ. vào bộ đội và chuẩn bị cưới vợ thì được lệnh đi Nam. Anh và người yêu thống nhất cứ cưới rồi đi, sống chết có số. Nhưng bên nhà bố vợ khó tính lại sợ anh đi Nam hi sinh thì con gái mình khổ, thế là chưa muốn cho cưới. Anh còn nói người yêu mình khi đó đã có thai rồi nên 2 người quyết tâm cưới. Còn mấy ngày nữa thì đơn vị đi Nam, anh nghĩ ra một kế: viết thư cho bố vợ, nhưng trong thư anh viết nội dung là như để gửi cho bố mẹ đẻ ra mình.

Những chuyện dễ gì bắt chước được (Chuyện 2)

 

Khi chúng tôi chuẩn bị ra trường, kí túc xá bố trí chúng tôi ở nhà A1 (nơi chúng tôi đã từng ở năm thứ 2 đại học). Khi đó những người ở gần trường có thể về nhà viết Báo cáo thực tập tốt nghiệp (các trường khác gọi Đồ án tốt nghiệp hay gì đó) hoặc ngồi chờ giáo viên hướng dẫn đọc để chỉnh sửa báo cáo.

Tôi ở cùng phòng với anh Nguyễn Mạnh Đ. lớp KT20B. Anh Đ. có tài kể chuyện, rất nhớ những chuyện hồi anh ở chiến trường làm lính trinh sát. Chuyện vui có, tiếu lâm có, và cả nhiều chuyện tôi không biết anh kể có đúng không, nhưng chỉ biết đó là những chuyện rất có lí. 

Thứ Bảy, tháng 1 04, 2025

Những chuyện dễ gì bắt chước được (chuyện 1)

Trong cuộc sống, chúng ta gặp nhiều chuyện hay, có lí, nghe thì hiểu thấu cứ tưởng rồi mình cũng sẽ học và áp dụng được khi có điều kiện. Nhưng sao lại không thể thực hiện được: vì ta chưa gặp được những điều tương tự hay quan trọng hơn là ta là ta, ta không phải là họ?

Thứ Sáu, tháng 1 03, 2025

Cục Kinh tế Quân khu 9: Chúng tôi có một người ANH

Kính tặng anh Nguyễn Kim Quất


Chúng tôi có một ANH có nhiều nghĩa đúng và đa diện. Nay chúng tôi đều đến độ U70 mà được nói về ANH thì chỉ có thể nói: CHÚNG TÔI ĐƯỢC GẶP ANH NHƯ MỘT DUYÊN LÀNH.

Anh Nguyễn Kim Quất lớn hơn tôi 1 giáp. Anh học khóa 7 ngành Nông hóa Thổ nhưỡng, Học viện Nông Lâm Hà Nội (nay là Học viện Nông nghiệp Việt Nam), nghĩa là anh cùng trường ĐH với chúng tôi. Anh quê Nam Định, hình như anh cũng đi lính sau khi tốt nghiệp Đại học và đã từng công tác ở Viện Nông hóa – Thổ nhưỡng. Vợ anh – chị Hường cũng đã từng công tác ở Viện này. Sau đây gia đình anh sống ở Sài Gòn.