“Có lần, một thầy giáo già hỏi tôi rằng hồi mấy năm đi
bộ đội anh có được những gì? Tôi bỗng trả lời ngay rằng nhờ những năm tháng đó
mà tôi đã có được tất cả những gì tôi có hôm nay”!
Nhìn
lại những năm tháng quân ngũ ở Quân khu 9, các chuyến đi công tác đến các đơn vị
quân đội làm kinh tế, các giao tiếp và sinh hoạt với xã hội và người dân phương
Nam, tôi thấy có quá nhiều điểm lí thú. Có thể tạm tổng quát lại thành 4 điểm
chính: Một là, tôi được thỏa cái nguyện đi-lại (xê-dịch) của tuổi trẻ: mỗi
lần xách cái ba lô ra khỏi doanh trại như một dịp được biến thành cánh chim tự
do khám phá, ngắm nhìn những điều mới lạ để nhận biết, cảm thụ và từ các trải
nghiệm tích tụ thành chiêm nghiệm. Hai là, được đến với miền đất trù
phú, phì nhiêu, hào phóng của thiên nhiên và sự hào sảng của con người sinh ra
trên miền đất ấy. Chính sự hào phóng của thiên nhiên đã tạo nên con người hào sảng
xứ này. Ba là, thấy bao nhiêu điều lạ, điều chưa từng được biết kích
thích sự tò mò, ham hiểu biết và Bốn là, thấy rõ thực chất làm kinh tế của
quân đội (như một số ghi chép tôi trong blog[1]).
Tạm gọi đó là những tổng quát nho nhỏ của những năm tôi ở đây, nhưng trong li ti cuộc sống có vô vàn các chi tiết đáng nhớ, đáng yêu…