Trong chuyến đi du lịch năm ấy đoàn chúng tôi thăm 5 nước Tây Âu. Ở Paris tình cờ gặp một đoàn khác (đi 3 nước) cùng xuất phát từ Hà Nội. Tour 2 đoàn khác nhau chỉ là thời gian ở thêm 2 nước. Thế là mấy ngày sau, chúng tôi đều gặp nhau ở các điểm di sản nổi tiếng trên đường qua các nước.
Ngày thứ 3 gặp nhau, chúng
tôi nghe anh bạn (quen từ trước) đi ở đoàn kia phàn nàn rằng đoàn của phức tạp
quá, mọi người không chấp hành các ý thức thời gian, lại thường xuyên tranh luận
các quan điểm, nhận thức, đánh giá các di sản, từ đó gây ra những mâu thuẫn
không đáng có giữa những người đi trong đoàn. Luôn cãi vả những chuyện vặt, mất
hết cả tâm trí thưởng thức những sản phẩm du lịch tuyệt vời, mất hết niềm vui
trong chuyến đi.
Đoàn chúng tôi cũng đông như
đoàn các anh ấy, thành phần cũng na ná như nhau: nhiều người già, ít trẻ. Tất
nhiên mọi người đi tuor ghép đoàn thì khác nhau về nghề nghiệp, học vấn, nơi sống,
quan niệm, tính cách… Nhưng đi du lịch theo tuor thì biết làm sao, miễn là ta
trả tiền mua dịch vụ để hưởng CÁI THÚ ĐI LẠI của ta. Đi là trải nghiệm và khám
phá, tức là bỏ tiền ra để mua cái cảm giác mới (ngắm thấy, sờ thấy, nếm thấy,
nghe thấy…) rồi từ đó phát hiện thêm những điều chưa biết hay có thêm cảm xúc để
tìm tòi, để biết thêm sự khác biệt của tự nhiên và của loài người còn lưu dấu
trên địa cầu này. Mặt khác, các điểm di sản về cơ bản ở những thời điểm không bị
quá sức chứa (Tourism Carrying Capacity) thì chúng không bị hao mòn, nghĩa là
anh ngắm rồi thì tôi cũng vẫn ngắm được (cái ngắm nhìn của anh không làm mất cái
ngắm nhìn của tôi) và di sản thì không bị mòn đi hay suy giảm giá trị của nó vì
sự ngắm nghía của bọn khách du lịch.
Đoàn chúng tôi thống nhất từ đầu
chuyến đi là chúng ta bỏ tiền để mua sự hài lòng nên nhất thiết không làm cho
nhau mất vui. Tại sao phải cãi cọ nhau vì những chuyện không đâu để rồi làm phiền
khổ nhau và ảnh hưởng đến nhau trong tâm lí hưởng thụ di sản? Liên quan gì mà
phát sinh các quan điểm, tính cách, ý thức… để xung đột với nhau trong cùng
chuyến đi hiếm hoi của mỗi người?
Anh bạn tôi nhìn mấy người
trong đoàn kia nhăn nhó, khó chịu đó, nói nhỏ một câu với tôi: ôi cái bọn ngắn
ngày!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét